Vũ Hạ Vy vừa cùng ba nó chuyển đến đây sinh sống, ba nó đã chuyển nó đến trường “Dream” này và hôm nay là ngày đầu tiên nó đi học. Đến với ngôi trường này nó phải công nhận là rất rộng và đẹp nha, vượt xa so với trí tưởng tượng của nó đúng như lời ba nó nói ngôi trường này là nơi có tiếng khó có thể xin vào được, còn dặn nó bảo "cố gắng học hành không được phụ lòng ba". Vừa mới đến nên cứ thơ thơ thẩn thẩn như con ất ơ. Mà mấy bạn học sinh ở đây nhiệt tình quá. Thấy nó rồi khen nó quá trời luôn. Thấy mọi người khen ngợi mình nhiều quá nó không biết phải làm gì, đành mỉm cười nhẹ, cúi đầu chào hỏi không ngờ lại khiến bao trái tim thổn thức.
Tuy nhiên, ai đó đã từng nói “mọi người luôn ném đá vào những thứ tỏa sáng”. Thật cậu ấy quả không sai. Có nhiều người yêu quý không có nghĩa là không có ai ganh ghét nó. Mới vào trường đã bị những người lạ kiếm chuyện. Mà thật sự họ nói là họ biết nó từ lâu. Tại sao nó không biết? Chắc tại vì nó bị mất trí nhớ. Tại ngôi trường mới này, nó đã trải qua vô vàn rắc rối, bởi nó bị tai nạn và quên hết tất cả những gì đã xảy ra trước đó.
Cuộc hành trình tìm kiếm kí ức và những bí mật dần được hé lộ.