*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Màn đêm buông xuống bóng tối lại một lần nữa lên ngôi ngự trị người ta nói thật đúng" đêm!!! Là khi con người ta sống thật với chính bản thân mình nhất" nó mệt nhoài đứng cạnh cửa sổ phòng mình từng cơn gió khẽ thổi bay bay mái tóc, hương thơm từ những chậu cây mộc hương thật khiến người ta dễ say đắm nó suy nghĩ về ngày hôm nay về mỹ ngọc và cả quãng thời gian dài sau này
trăng sao đêm nay nhiều vô kể nhưng nào sánh bằng đôi mắt tím to tròn long lanh đẹp huyền ảo của nó, đôi mắt mộng mơ ấy tựa như trứa hàng vạn vì tinh tú nhưng bên trong lại là những ý nghĩ thật khiến người ta khó đoán, hàng mi cong vút khẽ dung chuyển đẹp như cánh bướm xuân cảnh trời đêm nay là một cảnh đẹp tuyệt mỹ nhưng lại khó sánh bằng mỹ nhân trong phòng
Cạch!!!! Cánh cửa bật mở một thiếu niên bước vào nó chẳng cần ngoảnh lại nhìn cũng biết là ai!! Khẽ khép chặt mi mắt nó cất giọng nhẹ như làn khói xuân
- em đó!! Nên tạo cho mình thói quen gõ cửa trước khi vào phòng người khác đi
- ken quen rồi mà hơn nữa ken có chuyện quan trọng muốn nói
- haizi!!! Tuyệt chủng lời vs em mất thôi có gì mau nói đi chị rất mệt
- ken định lần này giải quyết công việc xong sẽ về đây ở hẳn không qua sống bên đó nữa
"Em điên sao? Em ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than/6251/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.