Chết không phải là hết
Đôi khi đó lại là cách giải thoát tốt nhất
Giải thoát ta khỏi địa ngục trần thế
Khỏi những gánh nặng tội lỗi
Trên bầu trời kia sau những ngày nắng dài là một cơn mưa vồn vã, mây đen nườm nượp kéo đến, gió thét gào chuyển bị gieo hoang tàn cho nhân thế.
Hạ vy bị trói chặt hai tay, hai chân rồi bị ném lên một con tàu lớn, mỹ ngọc đưa nó ra xa bờ rồi dừng lại, cô ta túm tóc nó giật ngược về phía sau
"hạ vy tôi cho cô chơi một trò chơi cuối cùng nhé? Ừm xem nào... Tôi sẽ ném cô xuống dưới biển"
Dừng một chút cô ta rút từ túi quần ra một khẩu súng lục
- tiếp đó tôi sẽ ở trên này bắn xuống dưới "phằng" "phằng" một cơn mưa đạn toả ra, còn chánh được hay không còn phải tuỳ vào sự may mắn của cô, hạ vy đừng trách tôi độc ác! đó là do cô ép tôi
Nó bật cười khanh khách nghe
thật vui tai
- ha ha ha...! đào mỹ ngọc cô hãy cứ chìm trong sự ngu muội của mình đi, có chết làm ma tôi cũng sẽ tìm cô báo thù
- người sống tôi còn không sợ huống hồ chi là một hồn ma
- cô biết không kẻ thua cuộc vẫn mãi là kẻ thua cuộc, trong một cuộc đua khi người về nhất đã chạm đích thì cho dù họ có chết đi cũng vẫn luôn được người khác nhớ tới
- được thôi vậy tôi sẽ tiến cô một đoạn, để xem người về nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than/2867380/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.