(Từ giờ mình sẽ gọi Hạ vy là Thiên Băng nha các bạn)
Hàng mi cong vút như cánh bướm khẽ mở ra đôi đồng tử tím trầm, thiên băng tỉnh dậy sau một tuần hôn mê, mọi thứ đều trở nên mới lạ xung quanh là một màu trắng tinh tươm
Cánh cửa phòng bỗng mở bước vào là một người đàn ông trung niên và một người phụ nữ, người đàn ông kia khoảng tầm hơn 40 tuổi còn người phụ ấy khoảng ngoài 36, họ vội vã chạy đến bên nó người phụ nữ xinh đẹp kia cất tiếng giọng vui mừng
"thiên băng con tỉnh rồi sao"
"mừng quá để tôi đi gọi bác sĩ"
Người đàn ông kia lại vồn vã chạy ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại 2 người phụ nữ thoạt nhìn bà như một vị phu nhân tối cao quyền quý
- thiên băng cuối cùng con cũng tỉnh biết ba mẹ lo cho con thế nào không?
Nó mấp máy bờ môi khô
- ba mẹ sao? Bà là ai? Đây là đâu? Sao tôi lại ở đây?
- thiên băng con không nhớ ta sao? Ta là mẹ của con mà
- mẹ sao?
- ừm là mẹ đây con, con bị sao vậy? Thiên băng
Thiên băng lặng thinh không hiểu sao khi đến từ "ba mẹ" nó bỗng chạnh lòng rồi như có một dòng nước ấm chảy qua
lúc này bác sĩ và ông Hàn vương cũng đã đến nơi sau khi nghe phu nhân An ly kể lại liền kêu họ ra ngoài để chuyên tâm khám cho nó
Khoảng 15 phút sau bác sĩ bước ra chủ tịch hàn vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than/2867384/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.