Hàn vũ nuốt nước bọt cái ực trước khi mở cửa phòng của con chằn tinh đang bốc hoả kia
Suy nghĩ một chút cậu liền gọi điện tiếp cho một người nữa
Tút!!! Tút!!!
- nói
Đầu dây bên kia vọng lại là giọng nói lạnh lùng nhưng hàn vũ chẳng mấy quan tâm
- alo lãnh phong mày biết chuyện gì chưa? con nhỏ thiên băng đó đang ở bệnh viện
- thì sao?
- aiza! Cái đó không quan trọng bằng việc cô ta bị mất trí nhớ rồi hiện tại không biết chúng ta là ai hết
- không quan tâm
- tao không cần biết, lãnh phong mày lập tức đến bệnh viện phòng vip 2 gặp tao mau, con nhỏ đó mất trí nhớ rồi chúng ta phải nhân cơ hội trời cho này chứ, trong đầu tao đã có sẵn kế hoạch rồi lát nữa mày chỉ cần phối hợp một chút thôi không làm khó mày đâu, nhớ đấy không đến không là anh em.
- (im lặng) tít!!!!!!
Đầu dây bên kia tắt máy hàn vũ thở dài "hazi! Cái thằng chết tiệt này lại dám cúp máy"
Nở nụ cười xảo trá hàn vũ trực tiếp ném mạnh chiếc iphone 8 mạ bạch kim tráng kim cương của mình xuống đất sẵn chân giẫm thêm vài cái khiến chiếc điện thoại nát bét rồi anh lại nhặt chiếc điện thoại đó nên cho vào túi mỉm cười, mở cửa phòng.
Cạch!!!
Nó vẫn chưa ngủ đang coi tivi thấy hàn vũ liền trừng mắt định ném cái rimot vào anh ta nhưng hàn vũ kịp lao đến
- bình tĩnh thiên băng, hiểu lầm rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than/2867389/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.