Kiều Kiều là một cô gái trẻ nhưng tâm hồn lại thật sự giống như là một bà cụ non. Kiếp trước, cuộc sống của cô rất chi là chó tha! Mỗi ngày trôi qua đối với cô mà nói đều là một ngày buồn. Cô cần sảng khoái! Cô cần thoát khỏi cái tình trạng khốn kiếp này! Nhưng mà số mệnh lại nằm trong tay của ông trời, không phải hay sao? Cuộc sống của cô, vốn dĩ chỉ là một mảnh đen tối làm mờ nhòa đi ánh nhìn. Nó vốn dĩ không hề tồn tại một chút nào gọi là không gian sáng, càng không thể nào trải nghiệm qua cái cảm giác được gọi là hạnh phúc.
Trời cao thương xót, sau khi cô chết, linh hồn của cô đã được phép sống trở lại một lần nữa. Lần này chính là cái thời điểm mà vào năm cô tám tuổi. Cô có thể sống vui vui vẻ vẻ được hay không? Kiếp trước là do cô không biết vùng lên để đấu tranh. Kiếp này, cô đã có những suy nghĩ chín chắn hơn. Cô sẽ thay đổi toàn bộ cuộc sống của mình, đồng thời thu dọn đống hoang tàn đổ nát khi trước của cuộc đời của cô. Vết xe đổ ư? Ha ha, nàng tuyệt đối sẽ không đi vào lại một lần nào nữa! Nàng nhất định sẽ đối với bản thân mình mà hảo hảo sống cho thật tốt!