Đến hôm nay, bản thân Kiều Kiều không biết, nhưng cả trung học Dân Giang người nào cũng biết, Kiều Kiều là con dâu tương lai của Giang gia. Giang Phóng không dễ dàng tha cho Vương Tiểu Mỹ, hắn từng nói một câu, có thể chọc Giang Phóng hắn nhưng không thể chọc Kiều Kiều. Nhiều năm sau câu nói này vẫn được thiếu nam thiếu nữ tuổi mới lớn truyền tụng.
Kỳ thật, sở dĩ Giang Hải Dương không truy cứu chuyện này, ngoài coi trọng thể diện của hiệu trưởng Từ còn có một nguyên nhân khác đó là ý tứ của Tần Tố Cẩm.
Đều là giáo viên, Tần Tố Cẩm có thể thông cảm với hiệu trưởng Từ.
Tần Tố Cẩm không biết tại sao Giang Hải Dương lại thương yêu Kiều Kiều như vậy.
Giang Hải Dương ôm thê tử mất đi rồi lại có được của mình, ông nói những năm hai người xa nhau kia. Ông lập lời thề, quyết tâm xây dựng sự nghiệp, cha mẹ của ông mất sớm, không có ai để nhờ cậy, hai đứa con đều phải tự mình chăm sóc bản thân, Giang Phóng mới hồi đó cũng lớn như Kiều Mộc bây giờ vậy, đã phải chăm sóc em trai. Mới đầu hai đứa nhỏ ở bên ngoài bị bắt nạt sẽ chạy về mách ông, nhưng lúc ấy ông cũng không có cách nào, chỉ cắn răng nói bọn nhỏ phải tự xử lý, thậm trí ông còn nói, mặc kệ có xảy ra chuyện gì ông cũng sẽ gánh chịu, để cho tiểu Phóng muốn làm gì thì làm.
Sau này tiểu Phóng trở thành tiểu bá vương ở trường học, ông vừa đau lòng nhưng cũng yên tâm phần nào.
Lại qua mấy năm, tiểu Phóng và tiểu Viễn quen biết Kiều Kiều, nhìn tiểu cô nương nho nhỏ ấy, ánh mắt con bé linh động sáng ngời, nhìn con bé lầm bầm lầu bầu huấn luyện tiểu Phóng tiểu Viễn, nhìn con bé mang hai đứa bé cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-kieu-kieu-kieu-kieu-trong-sinh/2361408/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.