Còn ba ngày nữa, là bước vào thế kỷ mới…… Mục Siêu bị trói chặt trên giường thực nghiệm băng lãnh, đỉnh đầu là đèn chiếu soi vào ánh mắt cậu một trận hốt hoảng. Thân thể bị sở nghiên cứu đem ra nghiên cứu chế tạo thuốc đặc biệt đối phó và khống chế những dị năng giả, tinh thần lực hiện tại của cậu không thể công kích bất kỳ ai, chỉ đơn giản là di động đồ vật cũng không làm được….. Cậu ở trong này đã hơn mười ngày rồi…….
Bên ngoài là một đám mặc áo blouse trắng chỉ trỏ cậu, bọn họ đội mũ cùng khẩu trang y tế, đôi mắt cận kề lộ ra sự nóng bỏng nhìn thân thể cậu, hoặc có thể nói là nhìn xương quai xanh của cậu. Chỗ đó có một hoa văn vô cùng phức tạp. Đôi tay lạnh lẽo cầm dao giải phẫu băng băng cắt vào cổ tay cậu, “Ách a!” Mục Siêu bị đau đến thét lên, thanh âm khàn khàn, giống như vải ráp được mài bóng. Trước đó lại không có tiêm thuốc tê, sự đau đớn khiến Mục Siêu hơi hoàn hồn, loại việc này mấy ngày qua cậu đã phải trải qua không biết bao nhiêu lần.
Rút máu, tiêm vào, vì số liệu hoàn chỉnh, điều kiện tiên quyết là bọn họ sẽ không giết cậu, không bao giờ gây tê để cậu cảm giác được đau đớn. Trên người Mục Siêu trừ bỏ nơi có hoa văn thì hầu như chẳng còn nơi nào thịt lành lặn.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.