Xe chạy nhanh tiến vào căn cứ, nơi này so với cảnh tượng mưa đỏ lúc trước đã trở nên hiu quạnh hơn nhiều. Nhóm người sống sót bình thường uể oải mệt mỏi ngồi bệt trên đất, có trẻ con kêu đói khóc lóc, có người lớn mê mang nhìn lên bầu trời… Trên thân mỗi người cơ hồ chỉ còn lại hơi thở tuyệt vọng.
Mục Siêu không lên tiếng, cảnh tượng trước mặt khiến cậu có chút lo lắng tình huống của Tô Hàng. Thẩm Sâm cũng không tiếp tục làm phiền cậu. Hai người rất ít khi không hề đùa giỡn hay không nói lời nào với nhau, hiện giờ nhìn thấy một màn này khiến tim họ có chút giá băng.
Lịch ngày được đặt vững vàng trên đầu xe.
Ngày 11 tháng 8 năm 2096
Chỉ mới qua tròn 20 ngày, chỉ mới là thời gian 20 ngày thôi, những người này đã chịu không được hay sao? Như vậy thêm vài năm nữa, thậm chí vài cái mười năm nữa thì phải làm sao chứ?
Động vật, thực vật, tang thi đều đang tiến hóa. Thế giới tựa hồ vẫn luôn duy trì sự cân bằng này. Không riêng gì nhân loại, biến dị động thực vật và tang thi chúng đều là kẻ địch của con người. Chuỗi thức ăn dường như đã hình thành một liên hệ mới. Nhân loại từ trên đỉnh nhanh chóng rơi xuống, đang gian nan giãy giụa.
“Tiểu Mộc đầu, em đừng quên, nhân loại rất dễ dàng thích ứng hoàn cảnh.” Thẩm Sâm trầm mặc nhìn người sống sót ven đường. Những người có lẽ thân nhân vẫn còn sống, hoặc đã biến thành tang thi. Tuy vậy họ vẫn kiên cường sống. Điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-cong-luoc/202024/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.