Ba tháng sau.
Tầng tuyết dày như làn váy trải rộng trên tán cây tùng bách xanh biên biếc. Xung quanh đều là mảnh tuyết trắng xóa, chỉ có khói bếp lượn lờ trên đỉnh thôn xóm biểu hiện chút sức sống. Bốn phía là tiếng róc rách trôi chảy của dòng suối. Ánh nắng chói chang chiếu xuống không trung, rõ ràng là ngày nắng, nhưng không cảm thụ được chút độ ấm nào, khí lạnh hăng hái chui vào trong quần áo mỗi người.
“Cha ơi!” Một cục tròn tròn bên cạnh dòng suối đột ngột đứng lên. Ấy dô ~ thì ra là một đứa nhỏ nghen. Trắng trắng mập mập, mặc một cái áo khoác bông nho nhỏ, Mũ áo trắng nhỏ còn cố tình may thêm hai cái tai mèo nhỏ nhô lên, từ xa nhìn thì giống như có một đôi tai mèo trắng mềm. Tuyệt không giống trẻ con ở mạt thế.
Đứa nhỏ này là ai? Dĩ nhiên là Mục tiểu Phi Ly được cưng chiều cực kỳ ~ xét theo bối phận, Mục Siêu cùng Thẩm Sâm là hai người cha, Tô Viện cùng Tô Hàng là chị gái cùng anh trai, Thẩm Lộ là chú, Kiều Viễn là ‘thím’ (này rõ ràng là Thẩm đại đại đặt tên riêng nghen (*ω*) Tiểu Kiều thiệt xấu nha.) Mà người duy nhất không tý quan hệ gì với mọi người là Tần Miên cũng thành dì luôn.
Quả thật là một gia đình lớn!
Vì sao mấy người này lại ở trong thôn trang nơi khe núi, này thì phải kể lại ba tháng trước.
Tiến vào giữa tháng chín, thời tiết mạt thế cũng bắt đầu thay đổi.
Vốn là cuối thu nắng gắt lại bá chiếm thời tiết, vốn là một màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-cong-luoc/1314622/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.