Nắng sớm dần lên, một đêm an toàn, trừ bỏ thỉnh thoảng có mấy tang thi du đãng, hai người cũng không gặp thêm nguy hiểm gì, Mục Siêu thở phào một hơi rồi hung hăng trừng Thẩm Sâm một cái, Mục Tiểu gia ngủ ngon đến gần sáng, cái tên này cư nhiên không gọi cậu dậy để gác đêm! Chính hắn thì một mình canh cả đêm!
Thẩm Sâm làm bộ như không thấy được ánh mắt như đao Tiểu Mộc đầu, tinh tế đánh giá thôn trang này.
Đã là sáng sớm, thôn trang không có ai hoạt động. Mục Siêu nhíu nhíu mày, rất yên ắng. Nếu như không phải đã chạy hết, thì chính là tất cả họ đã ẩn nắp cả rồi. Bất quá loại phương pháp này nhìn sơ thì thấy hiệu quả, thuở đầu thì còn tốt, tang thi cũng không phải là quá lợi hại, thấy nó xa xa là có thể chạy không cần đánh, bọn chúng khứu giác hiện tại cũng không có linh mẫn. Nhưng qua thêm mấy ngày nữa, sẽ có một hồi cơn mưa thập phần quỷ dị, tang thi lúc đó bắt đầu tiến hóa, khứu giác mẫn tiệp hơn, khí lực cũng lớn hơn, lúc đó trốn căn bản đã không còn là biện pháp nữa.
Mục Siêu lái xe tiến vào thôn. Chậm rãi chạy vào, cảnh giác nhìn bốn phía.
Đột nhiên một cục lông gì đó bay về phía xe bọn họ, Mục Siêu Σ(°△°|||)︴nhanh chóng dừng xe. Không cần một lát, xe bọn họ bị vây lại, cái con gà trống béo bị ném về phía xe bọn họ cũng bị bắt ngay lại.
Mục Siêu cùng Thẩm Sâm thấy đối phương kêu xuống xe, hai tay ôm đầu từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-cong-luoc/202014/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.