"Tiểu An An,dây đeo tay của bạn đẹp quá.Cậu cho tớ mượn tí nhé." Tiểu An An mỉm cười vui vẻ,tháo sợi dây mà anh trai tặng nhân dịp sinh nhật mình đưa cho Tiểu Thiện "Hảo,cho cậu mượn lát thôi đấy.Không thì anh tớ lại mắng tớ mất,anh ấy rất hung dữ." Tiểu Thiện cười hì hì vừa đeo vòng tay vào tay mình vừa ngắm nghía qua lại,rõ là cô bé rất thích sợi dây này "Tiểu An An,đẹp quá." Hai cô nhóc 7 tuổi chơi đùa cười khúc khích trên tầng hai của nhà họ Từ,không hề hay biết có kẻ tưới xăng, châm lửa nghi ngút.Lửa lớn bao trùm dần căn nhà, vợ chồng Từ gia lúc phát hiện thì đã muộn,họ ở tận lầu ba. Lúc Từ Hy Viễn từ công ti về nhà,thấy ngọn lửa bao trùm khắp nơi,anh không suy nghĩ nhiều liền xông vào.
Ba mẹ,em gái anh - bọn họ ở trong đó. Mùi khói xộc vào mũi khiến anh khó chịu,nhưng anh vẫn cố gọi "Tiểu An An." Có tiếng khóc vọng từ lầu hai,Từ Hy Viễn cố gắng tránh lửa,tránh đi mọi thứ đang dần cháy rụi rơi rớt,nhưng anh vẫn bị thanh gỗ rơi vào chân mình,tạo vết bỏng đau rát nơi mắt cá chân trái.
"Anh hai cứu em,anh hai....oa oa..." "Tiểu An An...rầm..."Anh đạp cửa xông vào,thấy tay con bé đưa về phía anh,trên tay còn lủng lẳng chiếc dây mà anh tặng sinh nhật nó.Từ Hy Viễn nắm chặt lấy cái tay mủm mỉm kéo lên,đem áo khoác của mình trùm lên người cô bé .Cô gắng chịu đựng vết bỏng ở dưới mắt cá chân,mà ôm cô bé chạy ra ngoài.