Cách cửa phòng bị đạp tung,người đàn ông một thân sơ mi đen đi vào,người hắn ta thoang thoảng hương rượu vang xa xỉ.Áo sơ mi cởi tung hai nút áo,mơ hồ thấy được lòng ngực săn chắc vạm vỡ.
Hắn ta đảo mắt nhìn người con gái nằm bệch dưới nền đất,máu trên tay cô vẫn không ngừng chảy,bộ váy cưới trắng sa hoa sớm đã bị nhuộm đỏ vài nơi.
Ánh mắt cô khép chặt,gương mặt xinh đẹp không chút khí sắc.
Hắn ta đi lại,ngồi xổm trước mặt cô,bàn tay bóp lấy gương mặt gầy gò,môi nhếch lên tàn ác "Muốn chết sao,đâu dễ dàng như vậy."Hắn dứt lời cũng không hề màn tới cô,đi lại bên cửa sổ thong dong hút thuốc.Hút hết một điếu,hắn lúc này mới quay sang nhìn cô,cầm điện thoại điện đi "Cậu lên đây."
Lúc trợ lí của hắn lên tới nơi,anh ta hốt hoảng "Tổng...tổng giám đốc...phu nhân..."
"Đem cô ta đến bệnh viện,nhớ kĩ,nếu cô ta chết,bệnh viện đó lập tức chôn cùng cô ta."
Người đàn ông đeo kính với gương mặt hốt hoảng vội bế cô lên,chạy hớt hãi ra ngoài.
Từ Hy Viễn xoay lưng nhìn ra cữa sổ,nhìn bóng đêm bao phủ toàn bộ bầu trời,môi hắn lại nhếch lên tà tác.Từ ngũ quan gương mặt,không tìm ra lấy một điểm thân thiện,tất cả đều bộc lộ sự lạnh nhạt hờ hững.
......
Tô Thiện tỉnh dậy vào lúc tối hôm sau,cô nhìn cổ tay mình quấn băng gạc rồi lại nhìn chằm chằm con dao hoa quả trên bàn.Cô đã không còn muốn sống,tại sao hắn lại cứu cô.Đã không thiết sống,có cứu cô cũng vô dụng.Nghĩ rồi,Tô Thiện với tay lấy con dao trên bàn.
"Cô khát khao chết đến vậy sao?Tôi chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-tuyet-tinh/1245921/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.