"Lúc đó.."
"Được rồi,giải thích chó má gì của anh cũng đừng mong tôi tin,thói lưu manh háo sắc của anh đi mà tìm người khác.Tô Thiện tôi với anh cũng chẳng còn quan hệ gì!"Dứt lời,cô mạnh tay gạt hắn ra,xoay người mở cửa đi khỏi.
Từ Hy Viễn ngẩn người một lúc,không phải là cô đang ghen chứ?Suy nghĩ đó làm tâm tình hắn bỗng dưng tốt lên,vội đuổi theo cô.
Tô Thiện nghe bước chân phía sau liền nhanh chóng bước nhânh chân vội chạy đi,lúc tới ngã rẽ lại không chú ý mà đâm sầm vào một người đàn ông mập mạp,làm rơi cái túi bóng trên tay người ta,rau củ lăn lóc ra đất.
Tô Thiện hốt hoảng xin lỗi,cúi người vội vàng nhặt đồ vào lại trong túi bóng,không để ý phía sau có đôi mắt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm.
Từ Hy Viễn lúc đi đến liền kéo cô dậy ôm vào ngực mình,không vui liếc xéo người đàn ông kia "Hắn ta là ai?"
"Bỏ ra,anh không thấy tôi đang làm gì sao?"Tô Thiện phát cáu thúc nhẹ cùi chỏ vào bụng hắn,vội vàng quay sang người đàn ông kia "Thật xin lỗi,xin lỗi,ngại quá!"
"Không sao,không sao.Nếu vợ chồng hai người có việc thì đi trước đi,tôi... tôi nhặt cũng được."Nói rồi anh ta nhích thân thể mập mạp tới trước,từ từ nhặt từng thứ bỏ vào túi.
"Anh ta mới không phải chồng tôi!"
"Cô ấy là vợ tôi."
Người đàn ông mập mạp lắc đầu,chắc là vợ chồng son cãi nhau đây mà.
Tô Thiện lười cãi hắn, vẫn là cúi người nhặt cho xong mấy củ khoai tây lăn ra ngoài,cô phủi phủi tay đứng dậy "Là tôi bất cẩn bị chó đuổi nên va vào anh,thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-tuyet-tinh/1245958/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.