*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối hôm đó,Từ Hy Viễn mất ngủ,hắn xoay đi trở lại trên giường lớn vẫn cuối cùng là dứt khoát đứng lên vội vàng cầm lấy chìa khoá xe rời đi.
Tô Thiện chưa đồng ý về cùng hắn,hắn đương nhiên cũng không chịu về,vẫn là để Vương Triết đi mua một chiếc xe thuận tiện đi lại,hắn ghét nhất là đi Taxi.
Nhìn con siêu xe Lamborghini màu xanh khá bắt mắt dựng ở đó,mi tâm hắn nhíu chặt.
Shit!
Mẹ nó Vương Triết,để hắn gặp lại không nhừ cho cậu ta một trận mới lạ,lại chọn cho hắn con xe trẻ con như vậy,xem hắn là thanh niên nhiệt huyết mới lớn sao?
Từ Hy Viễn cắn răng chửi thề lên xe,bánh xe xoay một vòng,lao vút trong đêm yên tĩnh.
Gần 12h đêm,Tô Thiện giật mình từ trong mộng,tiếng đập cửa ngày càng lớn,hoá ra không phải là mơ.
Đã giờ này rồi,ai còn lại đập cửa nhà cô,còn thoang thoảng nghe thấy tiếng thuỷ tinh đỗ vỡ.
Cô hoảng sợ lau đi mồ hôi trên trán,tay cầm theo một cây gậy đi về phía cửa.
"Là ai?"
Bên ngoài có tiếng khàn khàn,không ổn định "Mở cửa,mở cửa cho tôi."
Hình như là người say rượu,Tô Thiện bất giác co người một góc nơi cánh cửa nghe ngóng,lại nghe tiếng đàn ông gầm quát "Đây là nhà của tôi,mở cửa ra cho tôi,mẹ kiếp lũ khốn... ợ... không mở,ông đây phá cửa vào."
Lại có tiếng chửi không rõ ràng vang lên:
"Mấy người... mấy người... ai cho mấy người bán nhà của tôi.... súc sinh,tôi sẽ giết mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-tuyet-tinh/1245959/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.