Thấy Từ Hy Viễn vẫn một mực không chịu dừng tay,Tô Thiện bất chấp nắm đấm anh rơi xuống,nhào đến ôm lấy Tô Minh Sơ,chắn phía trên hắn,hai mắt nhắm chặt.
Cô sợ mặt Tô Minh Sơ bị đánh đến tàn, chỉ sợ sau này hắn sẽ điên mất,đối với hắn mà nói,mặt của hắn còn hơn bảo vật quốc gia đi.
Không đau đớn như cô tưởng,Tô Thiện mở mắt,thấy gương mặt Tô Minh Sơ bầm tím còn chảy cả máu trước mặt không khỏi giật mình hoảng hốt mà quên mất gương mặt lạnh lẽo phía sau "Cậu có sao không?"
Hắn cong khoé môi,khẽ rên lên vì đau "Cậu nói xem có đau không?"
Tô Thiện thầm mắng hắn giờ này còn cợt nhã được,chưa kịp đỡ hắn dậy đã bị một lực mạnh kéo về phía sau,Từ Hy Viễn mắt như bắn ra lửa nhìn cô,có chút thở dồn dập,nghiến răng nghiến lợi "Ngoại tình với tên mặt trắng này?"
Tô Thiện nhìn hắn,phát hiện ánh mắt hắn không khác gì trước đây,càng nhìn càng đáng sợ.Cô cúi đầu,không đáp.Hắn lại có thể nghĩ tới chuyện cô ngoại tình?
"Phải,cô ấy chê anh già đấy!Ngoại tình với tôi không phải là sáng suốt hơn sao?"Tô Minh Sơ đứng dậy đưa tay lau khoé miệng rớm máu,ngã ngớn nhìn Từ Hy Viễn châm chọc.
"Mẹ nó,rõ là mày còn thiếu đòn."Từ Hy Viễn sáp lại muốn đánh hắn,đã bị một bàn tay mềm mại không xương quấn quanh eo hắn,Tô Thiện ôm lấy eo hắn, nhỏ giọng "Đừng đánh."
Tay hắn dừng lại trong không trung,vẫn là chậm rãi buông xuống,quay người đối diện với cô,khó khăn mở miệng "Lo cho hắn?"
"Hỏi thừa!Tôi đây vừa đẹp trai vừa trẻ tuổi,Tiểu Thiện không lo sao được!"Tô Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-tuyet-tinh/1245955/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.