Chuyện cãi nhau với dượng của cậu chẳng phải ngày một ngày hai, không những vậy bọn họ đã sống với nhau rất nhiều năm, kể từ khi mẹ cậu mất, ông ta đột nhiên đổi tính, không những ông ta mà chính cậu còn coi ổng như cây gai chướng mắt, phánh được ngày nào tốt ngày đó, tránh gặp mặt nhau cả ông trời cậu cũng dám đánh huống hồ gì ông ta. Khi Hứa Trác đi ngang qua căn nhà hoang xung quanh toàn là cây cối um tùm bị bỏ đã mấy đời, liền nghe được giọng nói quen thuộc choe chóe vang lên.
"Chung tiền đây, mẹ nó bọn mày định ăn quỵt hả!" "Mẹ kiếp! Ông đã chơi ăn gian có con mẹ nó mà bọn tôi chung tiền!" "Lão già mất nết! Cút đi!" "Mẹ nó bọn nhãi tôm tép này!" Vô cùng ồn ào, Hứa Trác nghe liền cảm thấy đầu mình vô cùng đau nhức, sắc mặt kém đến lợi hại, hơn nữa sắc trời cũng đã tối, ông ta tối nào cũng chực chờ ở nhà máy này cùng bọn nhỏ hơn mình lẫn hai con giáp chơi đánh bài, không biết dị, ông ta thua đậm chắc hẳn sắp về nhà, Hứa Trác tránh lão còn không kịp, hiện giờ không muốn gặp lão, đành quay về hướng ngược lại, bước chân nặng nề, tiết trời mùa thu, không lạnh lẽo nhưng cũng đủ thấm da thấm thịt, trên người Hứa Trác mặc rất ít, duy chỉ cái áo hoodie màu trắng, quần đen dài, trong tay xách một bao mỳ tôm cùng mấy lon coca.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.