Trí Tiết Lâm thấy nó động tới bạn thân của Quý Thừa thì tự động bỏ đi, chọc gì thì chọc chứ không chọc tới người đã khuất, chuyện này sẽ tính sau, chỉ còn Hứa Trác nãy giờ vẫn hoảng hốt.
"Này! Chào cậu! Tôi là Tạ Trình"
Hứa Trác tỉnh táo lại nhìn thấy thằng đeo kính ngồi bàn trên dơ tay lên hệt như thằng ngốc mà chào cậu, Hứa Trác cười xòa đánh ánh mắt lên.
"Chào!"
Tạ Trình nhìn qua Quý Thừa rồi kéo Hứa Trác về phía mình, thì thầm vào tai cậu.
"Cậu làm việc gì thì làm nhưng đừng động tới Quý Thừa với Hứa Trác!"
Dù biết nhưng cậu vẫn hỏi: "Hứa Trác là cái người đã chết đó sao?"
Tạ Trình gật đầu nhẹ: "Cậu ta bị tai nạn mất cách đây hai tháng rồi, báo có đăng đó, cậu tùy tiện lên xem là có thể thấy!"
Hứa Trác kéo vai cậu ta xuống tò mò hỏi: "Có phải ngày nào trên bàn đó cũng có hoa không?"
"Ừ! Quý Thừa ngày nào cũng mua hoa tới, cho nên thầy bảo chúng tôi phân theo tổ, hôm nay hoa trên bàn là tôi mua, ngày mai tới lượt cậu đó, nhưng mà cậu mới chuyển tới không thích thì để tổ khác mua!"
Hứa Trác chỉ cười trừ, lý nào có chuyện mua hoa tự cúng mình, giảm thọ cậu chết, nhưng cậu mới tới, không mua thì có hơi không tôn trọng nhỉ: "Để tôi mua cho!"
Tạ Trình đẩy mắt kính lên bây giờ mới cười tươi: "Có gì không biết cứ hỏi mình!"
"Cảm ơn!"
Quý Thừa như mọi ngày nhàm chán xách cặp ra về, phải nói là hai tháng trước vẫn có người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trai-dap-vo-khoang-cach/1322376/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.