Hứa Trác thấy mình vô cùng phong độ, ngồi lên xe đạp hướng Quý Thừa nói: "Không chê anh nghèo lên xe anh đèo!"
Quý Thừa cười leo lên, Hứa Trác chở Quý Thừa quẹo thẳng vào chợ: "Cậu trưa nay muốn ăn cái gì, tôi làm cho!"
"Sơn hào hải vị!"
"Cái địu!"
Hứa Trác cất xe cùng Quý Thừa đi vào, trong chợ buổi trưa thường không đông, chỉ là đường vào hơi bẩn một chút còn có mùi tanh của cá, Hứa Trác ngửi lớn lên mà, Hứa Trác đi quanh nhìn thử, đã thấy Quý Thừa hỏi mua một bọc cà pháo.
Hắn đi tới: "Làm cho cậu ăn!"
Chúa ơi! Người gì đâu mà dễ thương quá, không phải ở chợ đông người thì Hứa Trác đã phi lại làm một phát rồi.
"Cái này muối ba bốn ngày mới ăn được!"
Hứa Trác mua hai con cá đuối, mấy lá chua nấu canh, đùm thịt ba chỉ, Hứa Trác lại đèo Quý Thừa về nhà cậu, như nhớ ra được cái gì.
"Chết mẹ quên mua khế rồi!"
Hứa Trác làm thế xoay xe lại, Quý Thừa cản lại: "Đi tới phía có đó!"
"Phía trước có bán à?"
"Trộm!"
"..."
Quả nhiên là có cây khế thật, khế chắc mọc bụi thôi mà nhà bên cạnh lại vòng gai không cho vào, Quý Thừa bước xuống lội vào hàng gai, Hứa Trác đứng dưới nắng nhíu mày: "Cẩn thận!"
Quý Thừa cùng Hứa Trác sống trong con hẻm này giãy giục nhiều năm, hái trộm, chọc chó chuyện gì mà chưa từng làm, nói Quý Thừa trèo vào mà bị té thì Hứa Trác cười đến sáng ngày mai.
Hoàn hảo, Quý Thừa hái được mấy trái, cùng Hứa Trác về nhà.
Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trai-dap-vo-khoang-cach/1322406/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.