Phương Khinh Trần tuấn lãng, một Tiểu Dung ôn hòa, một A Hán ngây ngô, một Kính Tiết hào sảng. Giữa các nhân vật chính với nhau là tình đồng môn tương giao tương trợ, sẵn sàng dốc sức giúp đỡ khi cần. Giữa họ với đại đa số người trong quá khứ mà họ đầu thai có tín phục, có kính ngưỡng, có tôn sùng, có hàm ơn, có cừu oán, có hoài nghi, có hãm hại, có lừa dối…rất thực, và rất Người. Với người mệnh định của họ cũng vậy.
Giữa Khinh Trần với hai vị nữ vương và Sở Nhược Hồng là bảo hộ là dung túng, với Yên Ly là chiến hữu là chí giao, với Tần Húc Phi là thông minh tiếc nhau; Tiểu Dung với những đời đế vương lớn lên trong tay y là thầy là anh cũng là cha. Giữa họ là ơn cao như sơn, là nghĩa sâu tựa biển. A Hán và Địch Cửu, hai người tiến gần nhất tới tình yêu lại là hai kẻ xa tình yêu nhất.
Như trò chơi tình ái của một kẻ đang học yêu và một kẻ đánh mất yêu. Giữa Kính Tiết với Lư Đông Ly là tri kỷ tri âm, sinh tử không bỏ. Song, tất cả các mối quan hệ đó đều khắc cốt minh tâm, đều đáng để người ta phải ngưỡng vọng khi nghĩ về.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.