Rất nhiều người đều cho là Thanh Cô đã cứu họ Dung kia. Chỉ có bản thân Thanh Cô hiểu, là Dung đại ca kia cứu nàng.
Thanh Cô vừa ra đời thì mẫu thân đã chết vì khó sinh, hơn nữa sinh ra đã mang bớt xanh, một chân lại hơi bị tật, diện mạo đã không thể khiến người sinh lòng thương yêu thì chớ, thân thể hơi tàn tật lại khiến nàng ở trong thôn, nhất định không thể trở thành một người lao động tốt, mà cái chết của mẫu thân, ít nhiều khiến nàng có hiềm nghi khắc mẹ.
Cũng không biết là bởi vì chuyện nàng khắc mẹ khiến mọi người ghét nàng, hay bởi vì từ nhỏ tướng mạo nàng đã không đẹp, khiến người ta ghét, mà càng ra sức truyền tai nhau rằng nàng khắc mẹ.
Trong ký ức, nàng chưa bao giờ nhận được một chút yêu thương. Cách nhìn của phụ thân với sự tồn tại của nàng, vẻn vẹn chỉ là khi nấu cháo, thêm chút nước cho ăn tạm.
Có lẽ sức sống của người cùng khổ đều như cỏ dại, dưới tình huống như vậy mà vẫn ngoan cường sống sót, dần dần lớn lên. Thời thơ ấu của nàng vô cùng cô khổ, phụ thân đánh chửi, lao động nặng nhọc chỉ là thứ yếu, có lẽ vì diện mạo nàng không đẹp, động tác chậm chạp, có lẽ chỉ là lời đồn khắc mẹ khiến người ta tránh nàng. Trong thôn, không một đứa trẻ nào muốn tiếp cận nàng.
Chúng càng thích khi nàng khập khiễng, chạy phía trước nàng, cười hi hi ha ha thành bè kết đội ở đằng sau nhại theo dáng vẻ nàng, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-2-tha-dung-thien-ha/2860322/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.