Yên kinh, là trung tâm chính trị kinh tế của Yên quốc, phú thứ phồn hoa, không phải những nơi bình thường có thể sánh. Theo thiếu niên anh chủ tự chấp chính, thực thi mấy đạo thiện chính, quan viên các nơi chúc mừng, tứ phương chư quốc đi sứ, mấy con đường lớn thông đến Yên kinh càng là người đến người đi náo nhiệt bất phàm.
Trải qua đường dài bôn ba, mang theo một thân gió bụi, đỉnh đầu là mặt trời gay gắt, nếu có thể có chỗ nghỉ chân, để người uống một chén trà xanh, nghỉ một hơi khí bẩn, quả thật chính là hưởng thụ thần tiên.
Cho nên quán trà nho nhỏ cạnh quan đạo này, buôn bán đúng là thịnh vượng dị thường, mấy chiếc bàn luôn ngồi đầy khách vãng lai, chủ quán bận đến mức chân không chạm đất.
Xa xa dừng ngựa trên cao, nhìn quán trà nho nhỏ kia, tình cảnh sục sôi ngất trời, ánh mắt vốn lạnh băng của thiếu niên chợt có chút ấm áp “Ta nhớ, trước kia vùng này dường như không có quán nhỏ như vậy.”
“Thánh chủ đăng cơ, liên tiếp ban đức chiếu, nông dân kinh giao bởi vì thuế má giảm miễn mà không còn phải ngày đêm vất vả, rảnh rang một chút, tự nhiên phải ra đây làm việc. Lại thêm hiện giờ kinh thành phồn vinh hưng thịnh, tứ phương đến chúc, quan đạo các nơi người qua lại nườm nượp không dứt. Dựng quán ở đây có thể hái ra tiền, lại để người lai vãng có thêm một chỗ nghỉ chân, càng lộ rõ kinh thành phồn vinh yên ổn, ngô chủ ân trạch vạn dân.”
Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-2-tha-dung-thien-ha/2860326/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.