Bạn đang đọc truyện Thầy Ơi! Em Yêu Anh của tác giả Huynh Huynh. Biệt thự Lăng Gia. Dưới ánh nắng ấm áp chiếu qua tấm rèm mỏng, trên chiếc giường màu trắng, thân thể mềm mại người con gái, khuôn mặt thiếu nữ mới lớn không trang điểm, thanh thuần, non nớt, ngũ quan xinh đẹp có chút động lòng người. "Reng... reng". Tiếng chuông điện thoại làm Mân Huyên mơ màng tỉnh giấc, nhưng mắt vẫn nhắm nghiền, vươn tay sờ soạng tìm điện thoại nghe máy. "Alo.....Ừ....mình biết rồi, lát nữa gặp."
Để điện thoại xuống, Mân Huyên vùi vào trong chăn ngủ tiếp. Một quán cà phê với bầu không khí yên tĩnh, bản nhạc nhẹ nhàng cất lên, điều hoà thổi nhè nhẹ mát rượi xua tan đi cái nóng. Một cô gái trong trẻo, xinh đẹp ngồi cạnh cửa sổ bằng kính trong suốt, nét đẹp thanh thuần đầy vẻ kiều mị, mái tóc dài buông xoã, đôi mắt to tròn đầy vẻ mơ màng, phía trên là hàng mi dài cong vút. Đôi môi mềm mại hơi nhếch lên, lộ một tia suy tư. Phục vụ bàn nho nhã bưng ly cà phê đặt lên bàn rồi lẳng lặng lui xuống. Cô là khách quen nơi đây, mỗi lần đi học về hay buồn một chuyện gì đó đều đến đây ngồi một lúc mới về nhà.