Vì những lời nói của anh , trên đường trở về Mân Huyên luôn tủm tỉm cười . Cô suy nghĩ, trong đại não đã hiện lên tình cảnh trong thư viện. Đến khi về đến nhà cô vừa ngồi ở phòng khách vừa xem ti vi cũng không để tâm đến ti vi đang chiếu phim gì , cô cứ ngẩn người lâu lâu lại cười . Lăng Quân Hạo bưng ly cafe định lên phòng nhưng nhìn thấy em gái, lấy làm lạ , hôm nay con bé này làm gì mà cười suốt thế nhỉ ? Ăn cơm cũng cười, ngồi xem phim cũng cười.
" Này .....hôm nay có chuyện gì vui hay sao mà em cười miết thế?"
" Có chuyện gì đâu ạ .... mà anh đừng để ý đến em làm gì, lo cho anh đi kìa, mấy bữa nay chị Hứa Nhan tìm anh hoài đấy."
" Em còn giám nói nữa, chỉ có một cái túi mà em giúp cô ấy theo dõi anh trai mình, anh còn chưa xử tội em đâu đấy"
" Em không thèm nói chuyện với anh nữa , anh không thích người ta thì nói rõ ràng đi." Mân Huyên nói rồi đi nhanh qua người anh trai mình lên lầu tivi cũng không thèm tắt.
Lăng Quân Hạo nhìn em gái đi lên lầu liền đi đến tắt tivi : " Cái con bé này....."
Trong phòng riêng......
Bình thường Mân Huyên không có nhiều sở thích lắm, buổi tối đến ngoại trừ học bài qua loa , cô nhắn tin cho Diệp Hoan vài tin sau đó lên mạng. Nhất là lúc tâm trí vui vẻ thế này, cô thật sự không biết nghĩ gì thêm nữa .
Trong điện thoại có chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-oi-em-yeu-anh/152691/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.