Nàng trước kia cả đời chỉ biết đưa mắt nhìn về phía một nam nhân, cả đời chỉ nguyện dâng mạng sống vì một nam nhân. Vậy mà thật không ngờ, nàng chính là có mắt như mù mới đem trái tim của mình giao cho hắn. Đến khi nhìn lại, nàng chợt nhận ra, thì ra bấy lâu nay nàng chỉ là bị người khác lợi dụng. Đến khi nhìn lại, nàng chợt nhận ra, ở phía sau nàng luôn có tình yêu của ba vị nam nhân kia. Họ đều dành cho nàng cả trái tim say đắm, dâng hiến cho nàng cả cuộc đời sau này của họ. Nhưng đáng tiếc, nàng đã quá vô tâm. Nàng vì mù quáng mà quên đi sự tồn tại của họ. Nàng vì ngu ngốc mà đi lướt qua những nam nhân yêu nàng.
Nàng chết rồi mới nhận ra tình yêu chân thành đó, liệu có phải là đã quá muộn hay không? Không! Không muộn! Bởi vì nàng đã được sống lại một lần nữa!
Nhìn lại quãng thời gian oanh liệt của trước kia, nàng không khỏi cảm thấy thật nực cười. Cả đời phò tá cho vua, đổi lại là cái chết lạnh đến xé da cắt thịt. Lần này, nàng tuyệt đối sẽ không còn ngu ngốc nữa! Nàng sẽ thủy chung yêu ba nam nhân kia, thủy chung dâng tặng cho họ thứ tình cảm tinh khiết nhất của một đời người.