Dứt lời Hạ Chính Nghiên hướng Tiết Doãn thong thả nói:
"Tiết tướng quân đối với trận chiến lần này lập được đại công, tạm thời trở về trước, trẫm sẽ ban thưởng sau."
Lời này ngoài mặt là để khen thưởng nhưng thực chất lại có ý đuổi khéo. Tiết Doãn phút chốc bị đẩy vào thế bí. Ở không được, đi lại chẳng yên lòng. Hắn nhìn sang La Khả Tiệp. Nàng chỉ bình tĩnh mấp máy môi: "Đừng lo lắng."
Tiết Doãn đã hiểu bản thân không thể xen vào mối quan hệ của nàng và hoàng thượng, càng không có quyền thay nàng định đoạt bất kỳ điều gì. Vì thân hắn vẫn còn vướng bận nên chỉ có thể thuận theo nàng, xem như là giúp nàng. Nhưng kì thực hơn ai hết hắn biết chính mình có bao nhiêu thân bất do kỷ.
"Tạ hoàng thượng. Thần xin phép lui xuống."
Tiết Doãn cung kính chắp tay, dõng dạc đáp lời. Hạ Chính Nghiên gật đầu xem như chấp thuận. Tiết Doãn quay lưng hướng ra cửa, trước khi rời đi hắn siết chặt lấy bàn tay La Khả Tiệp, thâm tình thì thầm: "Ta đợi muội."
La Khả Tiệp nhìn theo bóng lưng Tiết Doãn cho đến khi khuất tầm mắt. Trong lòng chính là ấm áp vô hạn. Nàng vốn nghĩ loại tình thân gia đình này đã sớm lạnh bạc lụi bại, không ngờ nàng lại tìm thấy trên người của một kẻ xa lạ. Không chung huyết thống, không ràng buột nhau bởi bất kì mối quan hệ nào. Nàng cảm thấy kiếp sống này quả thật còn rất nhiều thứ khiến nàng luyến tiếc. Chỉ là trước đó nàng không biết trân trọng, thời khắc này càng phải giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tam-phu/1511415/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.