La Khả Tiệp không nghĩ ngợi liền gạt tay hắn ra, hờ hững nói:
“Thần chỉ là thần tử, dùng thiện cùng hoàng thượng thì đúng là quá phận.”
“Trẫm cho phép khanh.”
“Vẫn là thôi đi. Thần sẽ lập tức đến thao trường điểm binh, không cô phụ sự kỳ vọng của hoàng thượng.”
La Khả Tiệp lắc đầu nói. Mắt thấy hắn vẫn còn chưa từ bỏ ý định, nàng quay mặt nhìn sang nơi khác, siết chặt nắm tay. Vừa hay bắt gặp Thái hậu từ đằng xa tiến đến, nàng cúi đầu nói với Hạ Chính Nghiên:
“Xem ra Thái hậu và tứ muội đã tới rồi. Hoàng thượng, người không sợ dùng thiện một mình nữa. Thần xin phép lui xuống trước.”
Dứt lời nàng vội vàng rời đi, không cho Hạ Chính Nghiên cơ hội níu kéo. Ra đến hành lang gấp khúc bên ngoài nàng khom lưng thi lễ:
“Thần tham kiến thái hậu.”
Thái hậu nhìn thấy La Khả Tiệp bước ra từ Ngự thư phòng nên có chút không vui. Bà phất tay áo, lạnh nhạt nói:
“Bình thân đi.”
“Tạ thái hậu.” La Khả Tiệp đáp.
Bầu không khí thoáng chốc chùng xuống hẳn. La Thuỳ Khê quét mắt nhìn La Khả Tiệp một lượt từ trên xuống dưới, mắt thấy trên áo nàng loan lỗ vết máu tươi, nàng ta liền cao giọng hỏi:
“Nhị tỷ, tỷ bị thương sao?”
La Khả Tiệp cười thầm. Nàng đang không biết làm thế nào để gợi chuyện mà La Thuỳ Khê đã giúp nàng một tay rồi.
Nàng bắt lấy vạt áo mình, lơ đãng nói:
“Cái này sao? Ta vừa tiện tay giáo huấn một nữ tử thôi.”
“Hừ, hộ quốc phu nhân dạo này cũng thật có thực quyền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tam-phu/1511434/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.