Lần nữa tỉnh dậy, La Khả Tiệp chỉ vừa nâng mí mắt đã thấy gương mặt phóng đại của An Hành. Y cười ngây ngốc, tay còn chọc chọc vào mũi nàng. Thấy La Khả Tiệp thức giấc, An Hành giật mình lùi về phía sau, bối rối huơ tay loạn xạ: “ Tiệp...Tiệp...tỉnh.”
La Khả Tiệp lười biếng vươn người một cái ngồi dậy. Nàng vừa suy nghĩ được vài chuyện, rồi ngủ quên lúc nào không hay. Nhìn trời sập tối, lúc này chắc Tiết Doãn đã bày binh bao vây các địa điểm theo chỉ dẫn của nàng. Đoán chừng sáng mai sẽ có tin tức thôi.
Nàng thả lỏng tinh thần, bước đến kéo tay An Hành hỏi: “Chàng đã ăn gì chưa?”
An Hành gật đầu liên tục như gà mổ thóc, lại nhìn chăm chăm vào bàn tay đang bị La Khả Tiệp nắm, thân thể bất chợt nóng lên. La Khả Tiệp cài một bên tóc rủ xuống của An Hành sang mép tai mới phát hiện gò má y đỏ ửng. Nàng nhịn không được nhéo nhẹ một cái. Sao lúc trước nàng chưa từng phát hiện mình có vị tướng công đáng yêu như tiểu bạch thỏ thế này?
An Hành xoa xoa một bên má bị La Khả Tiệp nhéo, rất tự nhiên đánh cái tay nàng vừa dùng để khi dễ y. “Tiệp Tiệp bắt nạt Tiểu Hành, đánh!” An Hành bĩu môi, gương mặt lại là bộ dáng vô cùng nghiêm túc.
La Khả Tiệp đờ người ra một lúc, trong lòng cười khổ. Cái này có gọi là mang đá đập lên chân mình không? Nàng chỉ yêu chiều phu quân thôi, sao lại thành bắt nạt rồi. La Khả Tiệp chau mày, nghiêm giọng hỏi: “Chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tam-phu/1511408/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.