Bạn đang đọc truyện Nhân Sinh Thiên Hạ Do Ngươi Nắm Giữ của tác giả Song Bích. Ánh sáng hoàn toàn bị che lấp, mây đen phủ kín bầu trời. Hàng ngàn hàng vạn trụ sét liên tục đánh xuống làm tách đôi mặt đất, vạn vật bị nhấn chìm dưới đây nước. Một thân hoàng bào đứng trên những tiếng gào thét của chúng sinh lại không một chút dao động, hắn ngẩng đầu đối mặt với bầu trời đang gầm lên những tiếng động vang vọng như con thú dữ bị thương không lối thoát: " Mang y trả lại cho ta, ngay lập tức."
" Hoàng Huynh, cầu xin huynh ngừng lại đi." Thiếu Nữ đứng bên bờ vực đá, nàng cố gọi lớn để hắn có thể chú ý đến mình, thế nhưng vẫn vô vọng. Hắn đối đầu với trời, giọng âm vang tựa sấm vào không trung: " Ta nói mau trả lại y các ngươi có nghe thấy không?" " Hoàng huynh..." Nàng khẽ giọng gọi, tâm trí cũng mỗi lúc một trở nên hư ảo. Thấy Huỳnh Hoa đã không còn cầm cự nổi, Văn Hiên dùng một chút sức lực cuối cùng của mình đỡ lấy nàng rơi từ trên bực đá, hắn cũng lập tức ngã khụy xuống: " Huỳnh Hoa!"
" Văn Hiên." Hùynh Hoa khẽ lên tiếng: " Là huynh..." " Nàng cố gắng lên." Huỳnh Hoa nhẹ lắc đầu nhìn Văn Hiên: " Ta không được rồi, ta không thể chịu được nữa..." " Không được nói những lời này, nhất định sẽ có cách. Nàng phải cố gắng lên." " Mọi người... họ... họ ra sao rồi?" Nàng khó khăn lên tiếng hỏi. Nhìn sắc mặt đã trắng bệt của Huỳnh Hoa, Văn Hiên ôm nàng thật chặt trong vòng tay lại không biết nên trả lời thế nào. Hắn ngập ngừng: " Họ đều đã... đã..." Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Vợ Cũ Của Tổng Tài Lạnh Lùng và Nuôi Nhốt Kiều Thê: Bụng Hắc Lão Công Thật Đáng Sợ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.