Tuy rằng tâm trạng hiện tại của bản thân cũng không tốt hơn kẻ khác bao nhiêu, thế nhưng vừa mới nhìn thấy cảnh hai người đối mặt cũng không thể khiến đối phương nghe thấy mình.
Linh Phi ngồi trên giường nhìn xem cả tẩm phòng lớn như vậy cũng chỉ còn y cùng với Cung Ân Ly, ngập ngừng một chút rồi mới nhỏ giọng quan tâm hỏi: “ Ngươi… không sao chứ?”
Ân Ly không vội trả lời, y đưa mắt nhìn cả một vườn hoa bên ngoài khung cửa sổ mới lên tiếng: “ Ta không sao.”
“ Thật ra…” Không chú ý đến hai cung nữ phía xa nhìn mình như kẻ điên đang tự lẩm bẩm nói chuyện một mình, Linh Phi nhớ tới nam nhân bận hắc y bào kia mới lại lên tiếng: “ Ta muốn hỏi, ngươi và hắn có phải là… quan hệ đó?”
“ Vẫn chưa.” Ân Ly nhẹ lắc đầu: “ Ta vẫn chưa có cơ hội để nói ra tình cảm thật của mình với phụ hoàng.”
Linh Phi bất ngờ cũng lớn tiếng hơn: “ Các ngươi thật sự là quan hệ đó?”
Ân Ly môi mím chặt, y nhỏ giọng: “ Có phải ngươi cho rằng chuyện này rất hoang đường? Chúng ta không những đều là nam nhân, hắn còn là phụ hoàng của ta?”
“ Không.” Linh Phi trách bản thân vừa rồi chưa kịp suy nghĩ đã làm ra dáng vẻ kinh ngạc lớn, khiến phải nhìn thấy gương mặt giống y như mình lại tỏ ra khổ sở như vậy. Linh Phi nói vội: “ Ý của ta không phải như vậy…”
“ Không sao.” Ân Ly lại nhìn Linh Phi rồi khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-thien-ha-do-nguoi-nam-giu/3113300/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.