Thì ra đại họa diệt vong của Bách quốc được lưu truyền về sau, lại là vì ta mới…
" Ta không thể cứ để mặc chuyện này tiếp tục như vậy, ta phải đi gặp hoàng thượng." Linh Phi vừa nói lại xoay đầu muốn đi, chỉ là y vừa bước hai bước đã nghe Nguyệt Lân vương lớn tiếng phía sau ngăn cản.
" Ngươi đứng lại đó." Nguyệt Lân nghiêm giọng nói: " Ngươi lại muốn làm ra chuyện ngốc nghếch gì?"
" Phụ vương, Phi nhi muốn vào cung gặp hoàng thượng, ta cần phải khuyên người thay đổi quyết định của mình." Linh Phi nói: " Phi nhi không thể đứng nhìn chỉ vì chuyện của mình mình mà xảy ra bất hòa giữa hai nước, dẫn đến cảnh đầu rơi máu chảy."
Nguyệt Lân vương lớn tiêng: " Sáng nay ở đại điện trên dưới triều thần bao nhiêu người có ai không muốn khuyên ngăn hoàng thượng, thế nhưng lại chẳng có ai dám lên tiếng nửa lời. Ngươi bây giờ đi thì được ích gì?"
" Nhưng phụ vương..."
" Hoàng thượng là vì ai mới bị chọc đến long uy phẫn nộ muốn dẫn binh khai chiến, ngươi như vậy bây giờ lại muốn đi tìm hoàng thượng khuyên người thay đổi quyết định?" Nguyệt Lân vương thở dài lắc đầu: " Phi nhi ơi là Phi nhi, ngươi phải nên nhận ra mình chính là tối kỵ của hoàng thượng. Ngươi còn muốn thêm dầu vào lửa, thách thức tính nhẫn nại của hoàng thượng hay sao?"
Linh Phi không phải không biết tính của Đường Kỳ Nguyên ra sao, cũng như hắn đối với y thế nào. Điều y không ngờ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-thien-ha-do-nguoi-nam-giu/3113248/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.