“ Phi nhi, ngươi chính là đang ghen có biết không?”
“ Ghen… ghen sao?” Linh Phi mặt đỏ lự xấu hổ không thôi, thế nhưng y bất chợt nhìn thấy ý cười nơi khóe môi Kỳ Nguyên. Linh Phi nhận ra từ khi bắt đầu đã bị hắn phát hiện rồi, y lớn tiếng: “ Hoàng thượng cố ý quan tâm đến đại tỷ, người là muốn trêu chọc Phi nhi có đúng không?.”
Kỳ Nguyên mỉm cười, hắn cúi đầu xuống tựa trán mình vào trán của y mới nói: “ Bị ngươi phát hiện rồi.”
“ Hoàng thượng?” Không nghĩ đến Kỳ Nguyên sẽ có hành động và lời nói kỳ lạ như vậy, Linh Phi không dám cử động, cứ như vậy dùng đôi mắt xinh đẹp của mình ngắm nhìn mi mắt đang nhắm lại của hắn ở thật gần.
“ Phi nhi.” Kỳ Nguyên hiếm khi mới như lúc này, nói chuyện không mang theo khí lạnh áp bức kẻ khác. Cảm giác hắn trở nên nghiêm túc hơn, cũng chân thành hơn: “ Ngươi có biết sáng nay trên đại điện, ta có bao nhiêu tức giận?”
“ Ta…” Phi nhi phần nào đoán ra được, y ngập ngừng nói: “ Có thể đoán được một chút, thế nhưng hoàng thượng cũng không cần phải làm đến như vậy.”
“ Ta lúc đó chỉ muốn xé xác chúng ra làm trăm ngàn mảnh, muốn ngay lập tức giết chết tức cả bọn chúng.” Đôi mắt đang nhắm của hắn đột nhiên mở ra, Kỳ Nguyên cả giọng nói cũng trở nên đáng sợ hơn: “ Ngoại trừ ta, tất cả những kẻ dám có loại ý nghĩ đó với ngươi đều không thể sống. Ta sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-thien-ha-do-nguoi-nam-giu/3113254/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.