Sau gần mười năm trốn tránh, cuối cùng Cổ Nhược Phong cũng đã trả thù hết cho cha mẹ mình. Bây giờ họ có thể bắt đầu lại từ đầu mà không còn mối nguy hại rình rập họ nữa. Cổ Nhược Phong giao chiếc nhẫn bằng ngọc đại biểu cho thân phận gia chủ của mình cho Cổ Nhược Minh, đứa em trai duy nhất của mình. Khoảnh khắc trao xong chiếc nhẫn ấy là một tiếng sấm rền nổ lên, đưa linh hồn nàng xuyên vào Cổ Tiểu Tứ. Cổ gia có ba người con gái rưỡi, mỗi người đều là tiên nữ trên trời. Duy chỉ có nàng, không có tài, không có diện mạo, lại bị điên. Tuy nhiên nàng biết rằng, Cô Tiểu Tứ không hề bị điên.
Nàng từ nhỏ đã quen với việc bị người ta uy hiếp nên mới có thể như vậy, khi đó thần chí vẫn còn ngây thơ, kết quả là tạo thành thói quen, người ta nói gì cũng nghe, cuối cùng thì phải treo cổ tự tử. Nàng được Hoàng thượng ban hôn cho Huyết vương, mỗi tháng hắn đều hút máu người, giết hắn hắn không chết, tuy nhiên hắn lại không đánh lại được con người bởi hắn đang trúng kịch độc, cho nên phải uống máu người để chữa. Cổ Nhược Phong cảm thấy rất thích thú, tự hứa bản thân sẽ luôn bên cạnh che chở hắn đến khi nào hắn khỏi bệnh. Ai khi dễ hắn, nàng sẽ trả lại gấp trăm lần!