Chỉ hai ba lần, tiểu hồ ly liền ăn xong gà nướng, chỉ còn lại một đống xương! Xong rồi còn dùng móng vuốt lau miệng, dáng vẻ sao giống một thân sĩ!
Một cặp mắt linh hoạt cứ nhìn Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân như vậy, lúc đối diện với cặp mắt đỏ của Phong Huyết Lân, “chít” một tiếng liền chạy đến trong ngực Phong Huyết Lân, dáng vẻ làm nũng thân mật nhưng dưới cái nhìn của Cổ Nhược Phong thì chính là cợt nhả.
Cổ Nhược Phong nổi giận!
Tạm thời không nói đến đoạt mất gà rừng mình nhọc công khổ sở nướng, bây giờ lại chiếm cứ lồng ngực của Phong Huyết Lân, điều này đã là tội không thể tha thứ rồi!
Nó có thể chiếm đoạt lồng ngực Phong Huyết Lân sao?!
Đáp án đương nhiên là không thể!
Vì vậy, còn không đợi Cổ Nhược Phong động thủ, Phong Huyết Lân đã cầm chân sau của tiểu hồ ly, trực tiếp quăng nó bay ra ngoài!
Vào lúc này, hắn nào quản được rốt cuộc tiểu hồ ly này có tác dụng gì, hoặc là tiểu hồ ly này có quan hệ gì với vòng tay huyết ngọc. Chọc giận Cổ Nhược Phong, chỉ có kết quả chết!
Nếu không phải nó còn có chút tác dụng, sợ rằng lúc này tiểu hồ ly đã bị lột da, đặt trên lửa nướng thành bữa tiệc lớn rồi!
Tiểu hồ ly “chít chít” hai tiếng, tỏ vẻ cực kỳ bất mãn về chuyến đi này với Phong Huyết Lân, chỉ có điều, lúc chứng kiến ánh mắt nghiêm túc của Phong Huyết Lân, đầu nho nhỏ liền gục xuống. Nó không dám đi trêu chọc đại tôn thần này! Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582570/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.