Phong Huyết Lân liếc nhìn Cổ Nhược Phong, Cổ Nhược Phong đã làm ổ trên ghế dáng vẻ không hề chuẩn bị nói chuyện nữa, xem ra sợ là muốn hắn giải quyết “quân sư” này rồi.
“Hả? Không biết ngươi có vấn đề gì?” Phong Huyết Lân hỏi rất thân thiết, thật sự thân thiết, nụ cười nơi khóe miệng là độ cong hoàn mỹ nhất trên đời, có thể mê hoặc mọi người, chỉ có điều xem ra Vân Thù lại cứng rắn rùng mình một cái! Huyết Vương gia, sợ rằng không dễ đối phó hơn Huyết Vương phi!
Ổn định tinh thần, Vân Thù lại cung kính thi lễ, hắn không muốn bị nắm tóc ở điểm này!
“Thảo dân nghe gia chủ Vân gia nói chuẩn bị tặng người một nửa gia sản?” Vân Thù là người thông minh, đươngnhiên biết đạo lý lời nào không thể nói, có mấy lời, chỉ có thể nói nhiêu vậy, để cho người ta nghe hiểu là được, nhiều hơn nữa, đó chính là hoàn toàn ngược lại còn không bằng nói nhảm rồi!
Hai con mắt đỏ màu máu của Phong Huyết Lân vẫn khép hờ như trước, không tỏ vẻ vui mừng hay quá nhiều cảm xúc bởi vì lời của Vân Thù! Qua một lát, đợi đến lúc Vân Thù cho rằng Phong Huyết Lân không biết nên trả lời như thế nào, Phong Huyết Lân mới ung dung phun ra một câu: “Chuyện của Vân gia dĩ nhiên do gia chủ Vân gia làm chủ, Bổn vương… chỉ nhận kết quả.”
Khóe miệng Vân Thù giật giật, Huyết Vương gia vốn là sư phụ của một cái bẫy giết người không đền mạng! Bây giờ người nào không biết gia chủ Vân gia Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582557/quyen-2-chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.