Cổ Nhược Phong vô cùng hài lòng ăn miếng điểm tâm, ừ, món điểm tâm đậu xanh xốp giòn này cũng không tệ, da bên ngoài giòn mà không ngán, nhân bên trong thơm ngọt mà không ngấy, ăn rất ngon!
Phong Huyết Lân đưa tay trái lên vuốt cắm: “Hình như Trương gia có rất nhiều bạc.”
Bỗng nhiên, đôi mắt đang khép hờ của Cổ Nhược Phong lấp lánh ánh sáng, chỉ thiếu chưa có hiện lên hai chữ “$”, điển hình cho tài nô!
Há miệng cắm miếng điểm tâm đậu đỏ mà Phong Huyết Lân đưa đến, trong đầu không ngừng tính toán, Trương gia, một trong ba đại thế gia của vương triều Mộ Dung, Trương Túy Dịch này có thể tính là nửa đương gia! Vậy chẳng phải bạc trong tay hắn...
Cổ Nhược Phong nghĩ vậy nên hôm qua tự mình đã viết ra những khế đất khế ước mua bán nhà, thịt đau trong nháy mắt liền khép lại, nàng quyết định, mạng Trương Túy Dịch này nên cứu!
Nhìn hai mắt vô cùng sáng kia của Cổ Nhược Phong, trong lòng Phong Huyết Lân mặc niệm ba giây cho Trương Túy Dịch, hi vọng Trương gia không bị Phong nhi vét sạch sẽ...
Sau khi mặc niệm xong, Phong Huyết Lân liền “ không chút lưu tình” phân phó: “Cứu người.” Về phần sau khi cứu về, Phong nhi dọa nạt như thế nào, hắn sẽ chỉ ngồi bên cạnh châm ngòi thổi gió thôi... Quả nhiên, trên thực tế Phong Huyết Lân cũng là một kẻ tài nô!
(Mỗ Lân: ngươi dám nói ngươi không thích bạc?
Mỗ Nguyệt 【 kiên định địa diêu đầu 】: Không thích! Ta thích... Vàng!
Mỗ Lân 【 ánh mắt cực kỳ kinh bỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582560/quyen-2-chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.