Tại phủ Vương gia trong kinh thành. Rầm…. Tiếng đập bàn đầy giận dữ cùng phẫn nộ vang lên. Một vị mỹ nam tử thân mặc bạch y đang xoa huyệt thái dương nhằm xoa dịu cơn kích động cùng phẫn nộ trong người. Đó không ai khác là Tam vương gia, đệ đệ ruột của hoàng đế đương nhiệm.
Xét về tướng mạo chỉ có hai từ xuất chúng để diễn tả, tài năng thì không cần phải bàn cãi, cả văn cả võ đều tinh thông tường tận. Vậy chắc hẳn sẽ có người thắc mắc tại sao một người tài hoa xuất chúng như vậy không làm vua, lại để cho một tên ham chơi làm vua, đáp án rất đơn giản, trong cung có tới 7 vị hoàng tử, mà ai cũng đều tinh thông tất cả về văn lẫn võ, chỉ có một lỗi nhỏ trong đó là ai cũng chỉ muốn an nhàn mà sống, không muốn làm vua phải gồng lưng ra mà làm việc.
Vì cuộc sống an nhàn thì bán đứng huynh đệ là chuyện hiển nhiên. Vị vương gia nào đó cũng không kém cạnh về khoản ham chơi. Lần này Lăng Tiêu Hàn vì muốn tóm cổ tên hoàng đế nào đó về mà phải tự mình xuất cung nhưng nào ngờ lại đụng độ một tên lưu manh thiếu gia không biết trời cao đất rộng lại dám cả gan cản trở hắn, giúp tên hoàng đế nào đó thành công trốn thoát. Cũng từ lần đó hai người cứ dây dưa hết lần này đến lần khác cuối cùng... cái gì cần làm thì cũng phải làm chứ!?