“Hừ! ngươi không cần ngạc nhiên như vậy khi nhìn thấy ta đâu!”. Nói rồi người nam nhân kia bước đến gần Tử Mặc.
Nhìn hắn khí thế bức người, lãnh ý bao bọc xung quanh, Lâm Tử Mặc hoảng sợ, lui về một góc. “Ngươi…ngươi muốn làm gì? Tại sao lại bắt ta? Ta cũng chưa từng làm gì tổn hại đến ngươi”.
“Ngươi sợ ta sao? Chưa làm gì tổn hại đến ta sao? Nhưng ngươi lại cướp mất người mà ta yêu quý nhất ngươi có biết hay không?”. Nói xong người nam nhân kia đưa tay kéo Lâm Tử Mặc tới gần, một tay niết cằm cậu đến phát đau.
“A..buông ra, ngươi nói nhảm cái gì vậy, cướp người yêu nhất của ngươi, là ai chứ, ta không hề…, không lẽ nào là hắn chứ…”. Nghĩ đến người kia, Lâm Tử Mặc phút chốc ngây ngẩn.
“Đúng vậy, là hắn, Lăng Tiêu Hàn là người mà ta thích nhất, nhưng lại bị một tên tầm thường như ngươi cướp lấy.” Lưu Tương nở một nụ cười tàn độc nói.
“Lưu Tương, ngươi điên rồi, chuyện tình cảm này sao có thể cưỡng cầu, nếu như hắn thích ngươi ta cũng không ngại ngùng gì không buông tha cho hắn, chủ yếu hắn không….”. Lâm Tử Mặc kinh ngạc nói.
Một chưởng đánh xuống giường ngay nơi Tử Mặc đang ngồi, làm cậu sợ đến toàn thân run rẩy.
“Ngươi câm miệng lại cho ta, ngươi không có quyền gì mà mở miệng nói cả!”. Lưu Tương hung ác nói. Hắn không muốn một người tầm thường như Tử Mặc có thể nói rõ tâm tư hắn.
“Hừ! lần trước ta chỉ cho vài lời xúi giục, cô ta đã lồng lộn lên mà tìm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-tieu-tu/145290/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.