Khi Tống Khinh Ca từ phòng hồi sức cấp cứu bước ra, thì bên ngoài cửa sổ trời đang mưa rơi lác đác. Mùa đông trời nhanh tối, chưa đến tám giờ bóng tối đã chiếm lĩnh toàn bộ không gian.
Cuộc đời thật là bạc bẽo, hiện tại đến một cô giúp việc của La gia cũng có thể ngăn cản cô không được bước vào cửa. Căn phòng thứ nhất ở bên trái trên lầu hai là của La Thế Sâm. Khinh Ca có chút khẩn trương, đầu óc nhớ lại những lời nói tốt đẹp nhất. Sau đó, cởi áo khoác ngoài ra, lộ ra chiếc quần ngắn vô cùng quyến rũ, hít một hơi thật sâu, gõ cửa.
Bước vào phòng cô liền nghe âm thanh của một cô gái, vẫn biết hắn bên ngoài không thiếu gì phụ nữ. Nhưng lại không nghĩ hắn đưa về nhà. Những lời nói đã chuẩn bị sẵn cũng vì thế mà chặn lại ở cổ họng của cô. Trước khi Tống thị gặp chuyện không may, anh ta rất muốn cưới cô. Nhưng giờ phút này, để có thể vay tiền ngoài việc lấy bản thân mình ra thế chấp cô chẳng còn gì cả nên dù có thấy anh lên giường với bất kỳ người con gái nào khác thì cô cũng chỉ có thể vui vẻ chuẩn bị hôn lễ của họ.