Editor: Miliion Roses
Nhắc đến Văn Thần, Cốc Vĩnh Thuần vốn luôn nho nhã trầm ổn sắc mặt cũng thoáng biến đổi, trên môi mang theo ý cười:" Nhuận Trạch, cậu nói với thằng nhóc, đợi khi nào nó thuộc lòng bài << Đệ tử quy >> thì tôi sẽ mua cho nó một bộ mới."
Cái thằng tiểu yêu đó, mỗi lần gặp ông đều chắp tay sau lưng, khuôn mặt thì non nớt mà lại nghiêm giọng gọi " Bác ba." Nhìn khuôn mặt giống hệt Chu Nhuận Trạch. Người em rể của ông, thật sự có một cuộc sống rất hạnh phúc, vừa tìm được người con gái thất lạc 20 năm, sau đó lại có thêm một tiểu yêu tinh thông minh, kháu khỉnh.
Nói đến con trai, Chu thủ trưởng trong mắt vui vẻ: " Nó đã thuộc << Đệ tử quy >> rồi."
" A." Cốc Vĩnh Thuần cười khẽ:" Tên tiểu tử này, trí nhớ siêu việt quá." Có thể cho nó vào trường quốc học, yên tĩnh tĩnh tâm học tập."
" Gần đây thằng nhóc rất có hứng thú với việc sửa chữa." Chu thủ trưởng nhíu mày, tiểu yêu kia đã lắp bộ xếp hình đó thành một cái xe, sau đó lại phá đi, sau đó lại lắp thành xe hơi.. Cứ như vậy 3 lần, không biết có phải vì mất vài miếng xếp hình không mà hiện tại lắp vào không được, sau đó liền bò đến ô tô của ông bắt đầu nghiên cứu. Nếu không phải mới có 3 tuổi, e rằng thằng nhóc sẽ phá hỏng luôn bánh xe của ông.
" Vậy sao?" Cốc Vĩnh Thuần hơi nhạo báng:" Vậy để cho nó đi bộ đội sửa chữa súng ống."
E rằng lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575074/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.