Nhìn hai người đứng bên nhau, ánh mắt Kim Sênh ngưng đọng, sắc mặt tái nhợt, tim giống như bị vật gì đó đè nặng, vô cùng khó chịu. Giờ phút này, người đó đã có người ở bên cạnh cùng sóng vai đi hết cuộc đời, còn bà chỉ là người đi ngang qua đời người ấy.
Càng nghĩ, Kim Sênh càng thống khổ.
Vừa rồi, Cốc Nhược Thu đang cùng người phụ trách lễ tang nói về một số vấn đề chi tiết, khi nhìn thấy Cốc Vĩnh Thuần và Hà Thư Vân đứng cạnh nhau thì lập tức lo lắng nhìn về phía Kim Sênh, Cốc Nhược Thu vội vàng đi đến bên cạnh Kim Sênh.
Hà Thư Vân cầm hương, đưa cho Cốc Vĩnh Thuần, sau đó hai vợ chồng cùng cúi người vái, sau đó Thư Vân lại nhận lấy thẻ hương từ tay chồng, bước đến cắm thẻ hương vào trong lư hương. Hà Thư Vân bước về phía Cốc Nhược Thu và Kim Sênh:" Nhược Thu đến rồi?" Ánh mắt của Hà Thư Vân rơi vào người Kim Sênh, hơi ngạc nhiên:" Vị này là..”
Cốc Nhược Thu cau mày, không biết phải giới thiệu Kim Sênh thế nào, thì nghe thấy Kim Sênh lạnh nhạt nói:" Tôi là người của Cốc gia..” Bà hơi dừng lại nói:" Là họ hàng của Cốc Gia ".
Hà Thư Vân nghe xong, không khỏi phiền não nói:" Cảm ơn chị đã đến đưa tiễn mẹ tôi ". Hà Thư Vân nhìn Kim Sênh, mang đầy tư thái chủ nhân nói:" Mời chị qua bên kia ngồi ". Sau đó, nhìn qua Cốc Nhược Thu nói:" Nhược Thu, anh cả và anh hai tạm thời chưa về được, nhưng thời gian đưa tang Vĩnh Thuần đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575105/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.