Hà Thư Vân che miệng cô lại, nhìn cô lắc đầu một cái, ý bảo không được nói.
Một lúc lâu sau, Cốc Tâm Lôi mới hồi phục lại tinh thần, vội vàng kéo Hà Thư Vân:" Mẹ, bà ta đã trở lại, cuộc hôn nhân của mẹ và ba có phải sẽ..”
Sắc mặt Hà Thư Vân khẽ biến thành lãnh, không lên tiếng.
Cốc Tâm Lôi càng lo lắng, hốt hoảng hỏi:" Mẹ.. Nếu hai người ly hôn, con phải làm thế nào? Con có bị tính là con riêng không?" Cô rất sợ Cốc Vĩnh Thuần, nhưng nếu như về ở với Hà Thư Vân, cô không có ánh hào quang của Cốc gia chiếu lên người nữa, như vậy..:" Con ở với mẹ hay là ở với ba?"
Giờ phút này, Hà Thư Vân đối với đứa con gái óc heo này vô cùng tuyệt vọng, bà thở dài:" Tâm Lôi, bất kể như thế nào, con cũng là con gái duy nhất của Cốc gia ".
“ Không được!” Cốc Tâm Lôi cực kỳ lo lắng:" Mẹ, ba đối với con thế nào, chắc mẹ hẳn đã biết..” Nói xong, giọng Cốc Tâm Lôi ngày một lớn:" Vừa rồi bà ta độc ác như vậy, mà con lại không phải là con bà ta, sao bà ta có thể đối tốt với con được, nói không chừng sẽ đuổi con đi..”
Hà Thư Vân trấn an:" Nói nhỏ lại ".
“ Mẹ, phải làm sao bây giờ?” Cốc Tâm Lôi lo lắng hỏi.
Hà Thư Vân vuốt tóc con gái, ánh mắt dịu dàng nhìn cô:" Con yên tâm, mẹ sẽ mang con theo bên cạnh ".
Cốc Tâm Lôi nghe vậy càng nóng nảy hơn, đi theo Hà Thư Vân, sao có thể có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575106/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.