Sau khi Cốc Vĩnh Thuần rời đi, Ha Giả đưa hai tay lên trước tạo thành hình chữ thập, mỉm cười cung kính hỏi:" Ngài.. không sao chứ!”
Kim Sênh không nói, ánh mắt nhìn mấy dòng thơ ở bức tranh, trong mắt lại ngấn lệ, tim lại đau. Nhìn tranh, người ấy liền đoán ra bà, trong lòng hai người, luôn có một linh cảm mà 25 năm qua không thể làm mờ phai đi được.
“ Có cần tôi giúp ngài đổi một phòng khác không?" Ha Giả lại hỏi.
“ Không cần ".
Ha Giả lưỡng lự nói:" Có cần sắp xếp thêm mấy vệ sĩ đến nữa không?"
“ Thật không cần ". Kim Sênh quay đầu lại:" Thủ tướng, ngài mau về đi ". Tát Lỵ là nữ vệ sĩ xuất sắc nhất Lan Đai, vậy mà không một tiếng động bị khống chế lôi ra ngoài, có thể thấy những người ở bên Cốc Vĩnh Thuần vô cùng lợi hại. Nếu như ông muốn đến, ai có thể ngăn được?
Đêm đông ở thủ đô, bầu trời đêm âm u, cảnh đêm ngoài cửa sổ, so với hơn 20 năm trước phồn hoa hơn, ánh sáng rực rỡ hơn, giữa hai người dù có một khoảng cách là 25 năm nhưng khi gặp lại nhau, tình cảm trong Kim Sênh vẫn không hề thay đổi.
Đối với người đó, oán hận là không có.
Dù người đó có cưới vợ khác, nhưng bà..
Biết được tâm tình của người đó, bà cũng sáng tỏ được tình cảm trong lòng mình.
Yêu sâu đậm một người, chỉ cần để người đó ở trong lòng là tốt rồi. Người đó ở bên cạnh hay không, xem ra không phải là điều quan trọng nữa.
Bà đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575104/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.