Editor: Miliion Roses
Cốc Nhược Thu rũ mi, sắc mặt không được tốt. Bà nhìn chồng, sau đó bất đắc dĩ nói:" Nhuận Trạch, em rất hay nghĩ đến Kim Sênh.." Trong mắt bà ẩm ướt, lẩm bẩm:" Em rất hi vọng chị ấy còn sống."
Chu thủ trưởng dương mi:" Đừng nói lung tung, hay anh bảo Trương Phàm đưa em về nhà nghỉ nhé?" Xem ra, vợ ông khá mệt mỏi, cho nên mới nói những lời như vậy.
" Không cần làm phiền Trương Phàm." Cốc Nhược Thu nói:" Em lái xe đến."
Nhìn vợ mình như vậy đương nhiên Chu thủ trưởng không yên tâm để vợ lái xe về:" Vậy thì em đừng đi nữa, ở lại đây nghỉ ngơi. Chờ anh xong việc sẽ đưa em đến bệnh viện kiểm tra." Bên trong phòng làm việc của ông, có phòng nghỉ ông thường dùng để nghỉ trưa.
Không biết có phải vì quá mệt mỏi hay không mà Cốc Nhược Thu nhanh chóng ngủ, trong mơ màng giống như quay trở về đại viện.
Lúc đó, ngoài cửa tiếng ve đã ngừng kêu, Cốc Nhược Thu tỉnh ngủ đi xuống lầu tìm Kim Sênh.
Chỉ thấy Kim Sênh đang ngồi trên ghế dựa, một tay phe phẩy quạt, mắt nhắm lại.
" Chúng ta đi bơi đi." Cốc Nhược Thu nói, trời nóng như vậy không đi bơi thì làm sao bớt nóng được. Nhưng căn bản Cốc Nhược Thu bơi khá là kém nên không dám một mình xuống nước. Cốc Nhược Thu và Kim Sênh đều được anh ba dậy bơi nhưng Kim Sênh lại bơi cực kỳ giỏi.
Kim Sênh mở mắt ra, sắc mặt có chút tái nhợt:" Chị không muốn đi đâu."
Nhìn bộ dạng lười biếng của chị dâu, Cốc Nhược Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575094/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.