Đông Cao ? Kiều Thiều tò mò ngẩng đầu, thấy được nam sinh cao kều đứng ở khu khuyến mãi. Nam sinh rất cao, ước chừng cao hơn Kiều Thiều nửa cái đầu, hắn đứng ở cửa hàng náo nhiệt nhưng thần thái lại rất lạnh lùng, rõ ràng là tới làm part-time mà vẻ mặt lại mệt mỏi biếng nhác, giống như chưa tỉnh ngủ. Cố tình sao bộ dáng lười biếng này liên tiếp khiến các nữ sinh nhìn lén.
Ha hả. Kiều Thiều rất ghét. Công nhân như vậy, ba giây là bị ông chủ Kiều đuổi việc! Chẳng sợ công trạng nhiều cũng không được, rất không chuyên nghiệp! Kiều Thiều thu hồi ánh mắt, chuyên tâm chọn áo sơ mi. Wao, tuy áo sơ mi rẻ nhưng toàn là số lớn, lớn hơn Kiều Thiều tới ba số. Khu khuyến mãi cách khu văn phòng phẩm rất gần, Hạ Thâm đang chán muốn chết, giương mắt liền thấy tên học sinh trung học kén cá chọn canh. Mua cây bút chọn năm phút đồng hồ, cuối cùng lại mua cây mua một tặng một đã lỗi thời.
Mua cuốn tập lật tới lật lui, cuối cùng chọn cuốn giá thấp hơn vì in sai ô ly. Hiện tại tên học sinh trung học đã đi qua đây, nhìn đến đôi mắt sáng lấp lánh ấy, cơ hồ Hạ Thâm cho rằng bên trong viết một số 2, một số 9. Hạ Thâm vốn bị gọi tới thay ca, không tình nguyện nên ông chủ cũng không cưỡng cầu, dù sao chỉ cần hắn đứng ở đây, doanh số bán hàng liền tăng lên gấp mười lần.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.