Edit: Hyukie Lee
Chỉ một chữ, nhưng hướng gió phía dưới đã hoàn toàn thay đổi.
Vốn là nhàn ngôn vô ngữ châm chọc Trần Tố, tất cả đều dừng công kích, thậm chí còn có người giả lả: “Chuyện này Trần Tố rất vô tội, bị oan nửa năm thật đáng thương.”
“Đúng vậy, bỗng nhiên bị hiểu lầm là trộm đồ trước mặt nhiều người như vậy, ngẫm lại đã thấy đáng sợ.”
“May mà chân tướng rõ ràng.”
“Người vứt ba lô này cũng thật quá đáng, biết rõ mọi chuyện lại không nói ra.
Phía dưới đều chuyển hướng gió qua Triệu Hạo Viễn.
Hạ Thâm đưa di động qua cho Kiều Thiều: “Không sao rồi.”
Lòng Kiều Thiều đang nóng như lửa đốt, vừa nghĩ đến cảm giác của Trần Tố khi nhìn đến những bình luận này, y cảm thấy như mình bị đâm một dao.
Sao phải khi dễ Trần Tố như vậy, sao lại đem những lời ác ý buồn nôn như vậy đổ lên một người bạn học của mình.
Cậu ta làm sai điều gì sao? Rõ ràng là không có làm gì.
Kiều Thiều vừa tức vừa hận, trong lòng như bị nghẹn một khối băng, lạnh đến run cả người..
Căn bản Kiều Thiều không nghe Hạ Thâm nói gì, mãi đến khi xem lại những dòng bình luận lần thứ hai mới nhận ra một chữ lời ít ý nhiều của Hạ Thâm…
Trong phút chốc, từng trận gió xuân thổi qua man mát cõi lòng.
Băng tuyết hòa tan, nước chảy ra nhuộm đẫm tâm hồn.
Kiều Thiều chớp mắt mấy cái, nửa ngày cũng không nói nên lời.
“Đợi lát nữa tôi kêu admin thanh lý một chút.” Hạ Thâm nói với Kiều Thiều.
Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-ngoi-cung-ban-khong-can-an-ui/1310473/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.