Edit: Hyukie Lee
Mắt thấy còn muốn mạng hơn tai nghe.
Một người liều mạng nắm quần, sợ bị làm gì đó.
Một người liều mạng kéo quần đối phương, nhất định phải làm gì đó.
Nếu trên tay Lâu đại gia không có điếu thuốc, chỉ sợ đã ra đi sớm.
Cố tình sao đương sự còn rất hồn nhiên, một người là tinh khiết thật, một người khác thì, siêu siêu giả, Hạ Thâm nói: “Trong WC nam còn nói hoa hậu giảng đường gì chứ, tôn trọng con gái nhà người ta chút được không.”
Lâu Kiêu nhìn vẻ mặt vô tội và hành động cầm thú đối lập rõ ràng, nói: “Vậy sao cậu cũng không tôn trọng cô ấy một chút.”
Hạ Thâm nói lý: “Cậu ấy cũng đâu phải con gái.”
“Cậu ta là con trai?” Điếu thuốc Lâu Kiêu rơi xuống : “Thế cậu cởi quần con trai nhà người ta làm gì ?”
Kiều Thiều nổi lửa, gì mà con gái gì mà con trai, Lâu Kiêu mi bị mù sao !
Nói đúng rồi, giáo bá bị mù thật.
Hạ Thâm không còn lời gì để nói : “Gần đây mắt cậu lại lên độ à, đi cắt kính đi.”
Đây là bí mật Đông Cao không ai muốn biết.
Lâu Kiêu chinh chiến sa trường, hùng bá nhất phương lại là một tên cận thị nặng.
Nghiêm trọng đến mức nhìn người bằng cảm giác, ví dụ như cao thì là nam sinh, lùn là nữ sinh…
Hình thể và bộ dáng ủy khuất của Kiều Thiều, đương nhiên bị Lâu Kiêu nhìn thành tiểu cô nương.
Về phần âm thanh… Kiều Thiều bị dọa chấn kinh âm thanh cũng thành mềm mềm mại mại.
Tuy mắt giáo bá mù nhưng tuyệt đối sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-ngoi-cung-ban-khong-can-an-ui/1310457/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.