Edit: Hyukie Lee
Vu Nguyên Khê phụt một tiếng cười lên.
Cô nàng nhịn không nói ra, nhưng trong lòng đã điên cuồng — Bạn học Kiều ơi bạn cũng quá đáng yêu rồi đó ó ó ó!
“Chỉ được chọn hai cái thôi.” Vu Nguyên Khê giải thích: “Huống hồ chỉ hoạt động có một tiết, cậu tham gia nhiều cũng không có thời gian tham gia đâu.”
Tống Nhất Hủ điên cầu: “Người anh em cậu tỉnh lại đi, bình thường còn chưa làm bài đủ sao!”
Khoan nói tới thành tích Kiều Thiều thế nào, nhưng chắc chắn người này có một trái tim học bá: “Học là không giới hạn.”
Tống Nhất Hủ phục, y ôm quyền nói: “Ta thua rồi.”
Kiều Thiều rất phối hợp: “Đa tạ.”
Vu Nguyên Khê lấy bút ra ghi tên câu lạc bộ: “Vậy chọn hai cái đi.”
Kiều Thiều không chút do dự: “Toán học với vật lý.”
Hai môn này khó nhất, nhất là toán, quả thực muốn quỳ xuống hô ba ba.
“Đổi đi.” Âm thanh tràn ngập buồn ngủ vang lên từ bên cạnh.
Hạ Thâm đứng dậy, híp mắt nhìn bọn họ.
Kiều Thiều nhìn hắn.
Hạ Thâm khàn giọng, nói: “Đổi vật lý thành kịch.”
Vẻ mặt Kiều Thiều đầy dấu chấm hỏi: “Vì sao?”
Hạ Thâm: “Học hành đi đôi giải trí.”
Kiều Thiều: “Tôi không mệt.”
Hạ Thâm: “Tôi mệt.”
Kiều Thiều: “???”
Hạ Thâm ngồi xuống một tí, tựa hồ đầu óc đã thanh tỉnh hơn: “Câu lạc bộ kịch là cái vỏ rỗng, cậu báo danh cũng có thể ở phòng tự học.”
Lời này đả động Kiều Thiều: “Vậy sao.”
Vu Nguyên Khê nói tiếp: “Đúng, đầu năm câu lạc bộ kịch thông báo muốn viết kịch bản, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-tra-ngoi-cung-ban-khong-can-an-ui/1310475/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.