Duyên phận thật sự là rất kỳ diệu. Chính vì cái gọi là duyên phận, cho nên con người ta mới dễ dàng sinh ra cái cảm giác nhớ nhung không nói thành lời. Nàng và hắn chỉ là vô tình quen biết, vô tình chọc giận nhau, không ngờ cứ như thế, hai người đã bị cái gọi là định mệnh trói buộc nhau cả đời. Những ân oán oán cái gì? Chỉ là nàng không biết hắn chính là khách quý của tỷ tỷ, nếu không có cho nàng mười cái lá gan nàng cũng không dám đắc tội với hắn như thế. Ai biết, chọc giận hắn lại chuốc lấy phiền phức lớn đến như vậy, khiến nàng ngày đêm đều tính kế cũng không thể nào thoát khỏi tay của hắn.
Ban đầu, là do hắn cướp trường tiên của nàng, khiến cho nàng tức giận không thôi, khói lửa ngút trời không thể nào dập tắt. Nàng phải hảo hảo dạy dỗ hắn một phen mới có thể hả giận! Chính vì thế, hắn-một nam tử cao ngạo lạnh lùng như vậy liền bị nàng tính kế, trực tiếp bị nàng hạ mê dược rồi "ném" vào trong phủ của nàng! Lần này, nàng chọc giận hắn, lá gan cũng thật là lớn, nàng chết chắc rồi! Chính là, người tính không bằng trời tính, âm mưu đặt ra trong đầu tất cả đều không thể nào thực hiện được, vì trước khi kế hoạch được diễn ra, hắn đã yêu nàng mất rồi!