Mặttrời đã ngã về phía tây, trong phủ Tiết gia đèn đuốc sáng trưng, tấp nập ngườihầu mang rượu thịt lên hầu hạ khách quý. Một cặp mắt u ám, nhìn bao quát cả cănphòng, đại sảnh bài trí xa hoa, đồ vật trang trí được chạm khắc vô cùng tinhxảo khoe ra sự giàu có tục trần đệ nhất. đến nổi trên tường đầy những bức tranhchữ lại hóa ra là xấu xí nhất, có tường còn lấy tranh chữ dùng như là giấy dántường (HM: sao ta ghét mấy cái văn miêu tả thế không bik^^)
“Hảigia, hôm nay thật cảm ơn ngài đã thấy việc bất bình ra tay làm việc nghĩa cứunhi tử của ta” Tiết lão gia dạng người to béo nặng nề hết sức rướn người quabàn rượu hướng đến Hải Đông Thanh kính rượu mà không hề phát hiện tay áo củamình đã muốn nhúng vào trong bát ăn.
“Đúngvậy, nếu không có Hải gia cứu mạng, ta sớm đã bị nữ nhân kia giết chết trướcrồi” Tiết Triệu mặt mày bảnh bao, chải chuốt không còn dáng vẻ chất vật như lúcchiều tiếp lời.
Tránhđược một trận sóng gió, hắn da mặt dày nói với đám người Hồ kia là muốn ở nhàmở tiệc rượu cảm ơn ân nhân cứu mạng. mà cái đám hán tử kia đối với tiệc rượucủa bọn nhà giàu lại không hề hứng thú nên khi chủ thượng Hải Đông Thanh gậtđầu đồng ý, mọi người liền kinh ngạc nhưng lậptức không có ý kiến trở lại tửu điếm uống rượu .
HảiĐông Thanh gật đầu đáp ứng, đi vào Tiết gia làm khách. Trong lúc tiệc rượu vuivẻ không một ai phát hiện ngoài cửa sổ mái hiên dười thấp thoáng một thân hìnhyểu điệu.
TiềnChâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khai-phu-quy/138765/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.